
Mẹ Ơi – Tác Giả: Đồng Thanh Huyền
Đã lâu rồi
con muốn gọi … Mẹ yêu !
Bởi trong con ngàn vạn điều muốn nói
Tháng bảy về mùa Vu lan lại tới
Bao mùa rồi con thầm gọi… Mẹ ơi !
Tháng bảy
về trời vần vũ mưa rơi
Nước chảy thành sông mắt người đẫm lệ
Biết nói chi chỉ ước sao còn mẹ
Để ân cần, để thỏ thẻ đầy vơi.
Cả cuộc
đời mưa nắng mẹ chẳng ngơi
Con lớn khôn mẹ thành người thiên cổ
Vì hạnh phúc con mẹ nào than khổ
Mưa vẫn dãi dầu nắng đổ mồ hôi
Vu lan rồi
con lại gọi … Mẹ ơi !
Hồn mẹ linh thiêng trên trời có thấu
Tháng bảy về rồi tâm con sám hối
Mẹ khuất xa rồi vẫn muốn gọi …. Mẹ ơi !
Con Yêu Mẹ – Tác Giả: Hoa Hiep Le
Ở bên mẹ
vô cùng hạnh phúc
Chẳng lo gì gió vụt mưa sa
Tháng ngày tuy thiếu bóng cha
Nhưng với con trẻ mẹ là thái dương
Mẹ vất vả
trăm đường sớm tối
Vai nặng quằn chẳng nói lời than
Rèm mi lệ nhỏ đôi hàng
Thương con vắng bố mẹ càng yêu hơn./
Mẹ: Tác Giả: Thi Phung Chau
Mẹ mình
già lắm anh ơi
Chớ so chén nước chớ bì chén cơm
Mẹ nuôi năm bảy người con
Miếng hôi mẹ nhận, miếng ngon chúng mình
Mẹ già
trái gió trở trời
Chuyện hay đâu bệnh như mình lúc xưa
Anh đừng khắc nghiệt hơn thua
Mẹ đâu nghi chép công ơn sinh thành
Khi nào ta
đẻ nuôi con
Hiểu cho thấu hết nỗi lòng mẹ cha
Anh đừng nâng chén xa hoa
Để Cho mẹ đói tuổi già mình ên
Nhớ Mẹ
Con cố gói
nổi nhớ vào tim
Nên cứ đứng lặng im vậy đó
Mẹ biết không… hình như làn gió
Hiểu được lòng nên ” nhỏ nhẹ” hơn .
Con cố
cười…dù rất cô đơn
Không dám khóc vì cơn mưa vội
Nhưng xót xa…chia ly hai lối
Biết tìm đâu buổi tối đoàn viên .
Mẹ trên
trời, Mẹ có linh thiên
Giúp tan nổi ưu phiền con trẻ …../.
Sưu tầm: Võ Thị Trang